Bút Chì 's BLOG
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tùy bút || Ký ức

Go down

Tùy bút || Ký ức Empty Tùy bút || Ký ức

Bài gửi by Ntyenka Sat Jan 25, 2020 6:32 am

Phòng 301 – phòng 1 | 24/11/2011 – 11:11 P.M | Chillia von Westhern

Bước vào phòng, thay bộ váy màu hồng ra.
Mở cửa phòng tắm, tôi mở vòi nước nóng cho chảy vào chiếc bồn tắm đặt lõm xuống dưới sàn. Hơi nước bốc lên.và đọng lại hơi nước làm mờ bức bình phong trong phòng tắm.
Tiếng nhạc du dương với tiếng đàn vĩ cầm.

<<ting, ting, ting>>

Tiếng chiếc điện thoại rung, đó là tin nhắn của một người bạn trai cũ ngày xưa.
Nội dung trong tin nhắn không có gì nhiều, vẫn phong cách ấy.
Cái phong cách hững hờ, lạnh lùng nhưng rõ ràng, xúc tích.

“Từ ngày em dọn đi, anh cũng chẳng cảm thấy gì.
Vẫn sống, vẫn lạnh lùng, vẫn hờ hững mặc dù bên cạnh không có em, Chillia.
Anh sẽ nhẹ nhàng bước ra khỏi trái tim em, và như cơn gió vô tình thoáng thổi ngang qua trái tim em.
Lời hứa năm nào của đôi ta chắc chẳng thể nào giữ trọn, thôi thì hãy lau khô nước mắt đi em.
Rồi ngày mai chúng ta sẽ có thể bước tiếp trên quãng đời của bản thân mình.
Khi em nhận tin nhắn này thì có lẽ anh đã ở nơi nào đó thật xa nơi em đang đứng.
Tựa như chiếc kem đã tan chảy bởi trái tim đã nguội lạnh, tình yêu đã qua cũng chẳng thể quay trở lại.
Thế nên mong em sống vui vẻ, chúng ta chia tay nhau thôi em à “

Đó có lẽ là câu trả lời của anh ấy dành cho tôi.
Câu chuyện xảy ra từ trước khi lên tàu để đến ngôi sao cảm này.
Anh ấy đến tiễn tôi dưới bầu trời hoàng hôn của buổi chiều. Những áng mây lặng lẽ rơi và những lời nói vu vơ trong cơn gió thoang thoảng thoáng qua bên tai của tôi.

“Anh sẽ vẫn yêu em!!!”

Đó là những gì cuối cùng tôi nghe được từ anh trước khi nhận được tin nhắn này. Tất nhiên ngày hôm ấy tôi mỉm cười vui vẻ đồng ý với anh, vẫy tay tôi chào anh thật tinh nghịch.
Nhưng hôm nay….
Lướt bàn tay điệu nghệ trên bàn phím cảm ứng của điện thoại, tôi trả lời tin nhắn của anh:

“Có thể tình yêu đã qua không thể quay trở lại và nó cũng chẳng xảy ra lần nữa, nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ biến mất đâu phải không anh?”

Bờ môi mỉm cười nhưng những giọt nước lại lăn dài trên khuôn mặt.
Ngập trong những làn hơi nước mờ mờ bốc lên,
Tôi vùi người xuống bồn tắm nước nóng,
thầm nghĩ đến anh, tôi biết anh là một người tốt. Tuy bề ngoài có vẻ lạnh lùng, ngạo mạn song tấm lòng anh đối với bất kỳ ai cũng đều bao dung.
Một trái tim ấm áp ẩn đằng sau một con người băng giá.
Nhưng tôi đã suy nghĩ kỹ, tôi sẽ không níu kéo anh mãi bởi vì ngày hôm đó
tôi cũng đã thấy anh mang theo chiếc vali để lên đường đi du học.

<<ting, ting>>

Tiếng nhạc chuông tin nhắn lại kêu lên trong buổi đêm.

“Nếu thế thì chúng ta cứ hãy chờ cho đến lúc nó xuất hiện trở lại.
Đêm đã khuya rồi đấy nhỉ, chúc em ngủ ngon.”

Tôi đã ngủ vùi trong chiếc chăn ấm áp của căn phòng ký túc xá.
Ntyenka
Ntyenka
Admin

Tổng số bài gửi : 91
Join date : 25/01/2020
Age : 27
Đến từ : HCM

https://butchiblog.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết