Bút Chì 's BLOG
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

[Code Geass] Bí mật một huyền thoại

Go down

[Code Geass] Bí mật một huyền thoại Empty [Code Geass] Bí mật một huyền thoại

Bài gửi by Ntyenka Sat Jan 25, 2020 4:40 am

[Code Geass] Bí mật một huyền thoại Img_8208

Viết 19.1.2020

Fanfic: Truyện tự sáng tác dựa trên hình mẫu và diễn biến từ Code Geass: Hangyaku no Lelouch và Fukkatsu no Lelouch

Trạng thái: đang tiến hành

Thể loại: Anime, Fanfic, ngôn tình, sủng, phiêu lưu, huyền bí, HE

Số chương (dự kiến): 10 chap

Tác giả: butchi27.wp.com
Ntyenka
Ntyenka
Admin

Tổng số bài gửi : 91
Join date : 25/01/2020
Age : 27
Đến từ : HCM

https://butchiblog.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

[Code Geass] Bí mật một huyền thoại Empty Re: [Code Geass] Bí mật một huyền thoại

Bài gửi by Ntyenka Sat Jan 25, 2020 4:41 am

Chap 1

Người đời chỉ biết rằng, ác nghịch đế vương Lelouch vi Brittania đã chết, Zero là biểu tượng mà có thể bên trong đó là muôn vạn người. Triều đại của đế chế Brittania sớm đã kết thúc.

Nền hòa bình mà Lelouch để lại, người đời sau có thể ghi nhận có thể không. Những người trong cuộc là những người duy nhất biết về một huyền thoại, một kẻ cống hiến sinh mạng mình cho hòa bình thế giới, phá hủy và xây dựng một thế giới từ chỗ thối nát thành nơi xa hoa để cho bất kỳ ai cũng có thể mưu cầu tương lai tốt đẹp. Để cho người em gái Nunnally đáng thương được sống tốt. Cũng không ai khác chính là tên ác nghịch đế vương thứ chín mươi chín đó – Lelouch vi Brittania.

Hắn vừa là người hùng, vừa là tên độc tài tàn nhẫn.

Nhưng bí mật về hắn, đâu chỉ dừng lại ở việc phá hủy thế giới, xây dựng thế giới?

Đây là tập tư liệu bí mật ghi chép về bí mật của vị hoàng đế thứ chín mươi chín của triều đại Brittania. Kẻ đã nắm được cốt lõi của Code Geass, giáo hoàng L.L cùng với nữ hoàng của ngài.

Trong trận chiến cuối cùng mà Lelouch đã xuất hiện, một chút ý thức được triệu hồi từ thế giới của C đã trở lại với hắn. Trong một chút ký ức đó, tiềm tàng một sức mạnh vĩ đại. Hay nói đúng hơn là bí mật dẫn hắn đến với một kho báu vĩ đại. Cách hồi sinh người chết.

Từ bỏ những người còn sót lại, giao phó trọng trách chăm sóc Nunnally cho Suzaku. Hắn đuổi theo một C.C với chiếc balo hành lý to hơn bản thân mình. Tay trắng, họ cùng nhau hòa vào biển người di cư đông đúc tấp nập.

“Không cần chăm sóc Nunnally nữa sao? người anh trai” – C.C buông lời có pha chút ý giễu cợt.

“Con bé đã lớn rồi, sẽ đến một lúc không cần tôi nữa. Thế giới của nó tốt nhất là không có tôi tồn tại.” – hắn cười thật nhẹ nhàng, như được giải thoát.

“Vậy còn Kallen, Kaguya, họ thì phải làm sao đây?” – cô lại hỏi.

“Họ tự sẽ ổn thôi. Chúng ta còn nợ nhau một lời hứa.” – hắn nắm lấy tay cô thật dịu dàng.

“Nhưng nhân dạng này, sẽ phải làm sao nếu bị phát hiện đây?” – cô hơi lo lắng.

“Nếu chỉ là một nhân dạng, một cái tên, thế thì…L.L vậy? viết tắt từ Lelouch Lamperouge, một kẻ tự do.” – Hắn buông lời thật dễ dàng.

Mọi thứ tưởng chừng như kết thúc thật đẹp. Nhưng không, đời người thật sự quá dài. Hai kẻ bất tử không thể nào chết, họ đang khát khao một điều gì đó. Đó là một bí mật tối cao, cốt lõi của thế giới, thế giới của C.

Mùa đông sau trận chiến khi đó khoảng 5 năm. Tại một khu rừng ở cực bắc trái đất. Họ đang tiến hành làm một nghi lễ trong đêm tối.

C.C mặc một chiếc váy dài màu đen rất lộng lẫy, bên trên đội khăn voan đen, đi bên cạnh là L.L cũng mặc một bộ suit màu đen tuyền rất trang trọng. Họ cầm nến trên tay, bước đến một giáo đường đã cũ, nơi đó toàn bộ tồi tàn đổ nát. Chiếc cửa sổ bằng kính bảy màu được khảm vốn rất đẹp đẽ đã vỡ tan từ lâu. Còn lại đây chỉ là những tàn tích của một giáo đường trang nghiêm, lộng lẫy.

Nhưng qua đôi mắt họ, nơi này vẫn như xưa, chưa từng bị đổ nát chưa từng bị phá hủy. Đây chính là giáo đường ngày xưa nơi vị sơ đầu tiên đã truyền năng lực Geass cho C.C. Nơi đây chính ngôi làng ngày xưa nơi cô bị bỏ rơi, được nhận nuôi và bị lợi dụng cho sứ mệnh giết người của mình.

Từng bước chậm rãi, đôi nam nữ cùng bước đi vào giáo đường. Từng khoảnh khắc trượt ngang qua tâm trí cô. Những người bị cô Geass, họ thề thốt yêu thương, hiến dâng tất cả trái tim mình vì cô, nhưng khi geass qua đi, họ chỉ còn là những gương mặt xa lạ.

“Geass càng dùng sẽ càng mạnh lên, mạnh đến mức ngươi không thể dừng nó lại và sẽ bị nó nuốt chửng.” – từng lời của vị sơ ngày xưa vẫn vang vọng trong tai C.C, nó buộc cô nhớ lại.

Cô chán ngấy cái geass của mình, vì sao chỉ khi geass họ mới yêu thương cô? Thật sự không có ai thật lòng yêu thương cô hay sao?

“Nếu ngươi không bị năng lực này nuốt chửng, vậy thì ngươi sẽ phải sống mãi cùng nó, nó sẽ khiến ngươi dày vò đến mức muốn chết đi, nhưng không…ngươi sẽ không chết được đâu. Vì khi đó ngươi bất tử.” – lời sơ nói từng lời một vang vọng không cách gì ngừng lại.

Trong làng khi ấy có một số chàng trai cũng bắt đầu theo đuổi cô dù không có geass nhưng rồi họ nhận ra sức mạnh này và tỏ ra sợ hãi cô. Dần dà không còn ai có thể tiếp cận cô nữa.

C.C khi ấy chỉ mới mười tám tuổi, rất trẻ và rất tin tưởng vào cuộc sống của mình. Nhưng rồi cô nhận ra, không có geass nó vô cùng tồi tệ, nhưng nếu có geass nó lại quá sức giả dối. Vị sơ nọ nói cho cô biết sự thật ấy vào cái ngày mà cô phải nhốt mình mãi trong giáo đường. Cô đã mạnh đến mức đoạt đi Code của sơ, khiến bà có thể tự vẫn trong vui sướng. Cả thánh đường toàn là máu của sơ. Từng chút một chảy xuống nhưng thấm đẫm cả trái tim của cô.

“Sơ!!! Mẹ, đừng chết!” – cô khóc, miệng lẩm bẩm và lay vị sơ.

Nhưng những gì còn sót lại chỉ là một cái xác.

Những kẻ trong làng đã bắt đầu xem cô như kẻ nguyền rủa chết chóc, một phù thủy, một sức mạnh của ác ma. Họ xông vào giáo đường, đập phá, hủy hoại tất cả.

Họ lăng nhục và tra tấn cô tàn bạo. Nhưng cô không hề phản kháng. “Đến đây, là kết thúc của mình” – cô thầm nghĩ như vậy.

Giọt nước mắt bất giác rơi xuống. Nhưng một bàn tay ấm nóng đã kịp đón nó lại. Hắn quệt đi nơi khóe mắt cô đang đỏ hoe.

“Đến nơi rồi.” – L.L cầm tay cô và nói bằng một cách ôn nhu chưa từng thấy.

Phải rồi, đã đến nơi rồi.

“Sơ ơi, mẹ ơi, con đã về rồi.” – cô nói trong sự xúc động không nguôi, nhưng vẫn cố hết sức kiềm giữ lại nước mắt.

Trước mắt hai người chỉ là những tàn tích của giáo đường năm ấy.

Họ đứng trước nơi trung tâm của giáo đường, nơi đáng lẽ đặt cuốn kinh thánh. Chuẩn bị để nói lời tuyên thệ.

Năm ấy khi tất cả dân làng tiến vào đập phá và tra tấn cô. Họ dứt điểm bằng một nhát đâm cọc vào tim cô. Máu bắn ra khắp nơi. Những con người từng thề thốt yêu cô như sinh mệnh, nhưng đó chỉ là những ảo ảnh giả dối mà geass tạo ra. Khi ấy, ánh mắt họ xem cô là kẻ cầm thú, là thứ cướp lấy hòa bình yên lành tại ngôi làng thân thương của họ. Vì thế mà họ triệt để ghim cô vào một cây thánh giá. Để cô trần truồng và đầy máu. Họ xem đó là tế lễ vị trinh nữ đến cho đức chúa trời.

Sau khi bọn dân làng rời đi, cô vẫn sống. Trên cây thánh giá đó, máu không ngừng chảy, nhưng cô không thể chết được, vì giờ đây cô bất tử. Cô đã chịu đựng lời nguyền đó, sống mãi với sự giả dối, với sức mạnh này.

Rồi cô lặng lẽ rời đi trong đêm, đến rất nhiều nơi, gặp rất nhiều người. Có những người điên cuồng yêu cô mà không vì geass. Ban đầu cô rất vui sướng. Nhưng rồi họ nhận ra, cô không già đi, không bị thương, không chết. Đến cả khi cơ thể tan nát nhưng một đống bùn thì cô vẫn sống lại.

Nhiều người xem cô là giáo chủ rồi bắt đầu vái lạy, xem cô như thần linh. Cũng có người xua đuổi muốn giết cô. Vì khắp nơi đều là những kẻ như vậy, cô đã quyết rằng không thể ở mãi một nơi nữa. Khi ấy cô bắt đầu đi khắp nơi, mỗi nơi cũng không nán lại lâu. Lúc ấy cô gặp một vài đứa trẻ, bọn nó là cô nhi trong thời kỳ chiến tranh. Đói nghèo và yếu ớt đã khiến chúng thoi thóp. C.C đem bọn chúng về chăm sóc và tình cờ ban phát geass. Những cũng chính vì vậy mà chúng lại bị thứ năng lực đó chi phối rồi chết. Rốt cuộc chúng vẫn chết.

Đau khổ hối hận tột cùng, nhưng đã quá trễ rồi. Xung quanh cô từng người ngã xuống. Không ai có thể sống đến cuối cùng với năng lực này. Dần dà cô cũng quên mất tên mình là gì, mục tiêu sống của mình là vì cái gì, mong ước thực sự của mình là gì? Mọi thứ đã phai nhạt.

Ba trăm năm, nói dài không dài, nhưng nói ngắn không ngắn. Mong ước của cô bây giờ chỉ là được chết, được giải thoát.

Nhưng rồi cô gặp Lelouch, hắn là một kẻ đặc biệt. Hắn còn rất trẻ, nhưng tài năng của hắn là duy nhất. Hắn biết cô mong ước điều gì. Khi lọt vào thế giới của C, lần đầu tiên có người nắm lấy tay cô và nói rằng hắn biết cô muốn gì.

Thật sự hắn biết sao? cô hoài nghi điều đó. Chính cô còn không nhớ được ước mong của mình.

“Xem ra cũng thú vị đấy” – cô thầm nghĩ.

Và cô khi ấy đã chọn đúng, cô chọn hắn. Cô muốn xem hắn thật sự đã biết gì, sẽ làm gì sau khi thấy được thế giới của C. Sau này hắn quả nhiên rất xuất chúng. Hắn là kẻ duy nhất sống sót được với năng lực này, thậm chí hắn còn đạt được code bất tử.

“Xem ra đây thật sự là kết thúc của mình rồi” – cô lại thầm nghĩ.

Ngày nọ, khi hòa bình đã được lập, cô bước đi lang thang vô định trên con đường làng.Bỗng một tên đánh xe bò chở đầy rơm đến trước mặt cô. Hắn nói rằng sẽ thực hiện ước mơ của cô. Đã đến lúc buông xuôi, cô biết đây chính là thời khắc ấy. Nhắm nghiền mắt với vẻ mặt đầy thanh thản, nhưng đến với cô không phải là một nhát dao, hay sự tước đoạt code bất tử của mình. Đón chờ cô là một vòng tay kéo cô lên xe bò. Vòng tay ấm áp nhất cô từng được đón nhận.

“Tôi biết ước mong của em là gì, C.C” – từng lời từ hắn vang lên.

“Mong ước của tôi là được chết!” – cô khẳng định.

“Không” – Hắn dừng xe lại một chút, nắm lấy bờ vai mảnh mai của cô – “Mong ước của em là được yêu thương thật lòng bởi những người mà em yêu quý.”

Không nói gì cả, cô mỉm cười có phần gượng gạo rồi cốc nhẹ đầu hắn một cái. Trèo lên phía trên đỉnh rơm rạ, cô nhìn bầu trời thật trong xanh, thế giới thật yên bình, đến một cơn gió cũng đầy vị ngọt.

“Hắn….quả nhiên đặc biệt thông minh hơn người” – cô nghĩ ngợi.

Quả thật vậy, hắn là người duy nhất biết mong muốn của cô, mong ước giản đơn đến bình dị như vậy là nhu cầu bình thường nhất của con người. Nhưng với cô, cô đã phải kiếm tìm nó bằng cả sinh mệnh của mình trong quãng đường dài suốt ba trăm năm.

Hắn là kẻ duy nhất, bất tử, không bị ảnh hưởng bởi geass của cô. Vì thế từng lời của hắn, nếu không phải vì cố tình hay một mục đích riêng nào, cái sót lại chính là chân thành cùng thực lòng từ sâu trong tâm khảm.

“Tôi sẽ thực hiện mong muốn đó của em. Tôi nguyện cho em tình yêu thương, hạnh phúc, không vụ lợi, không vì một mục đích nào, không bởi sự chi phối nào. Tình yêu thuần khiết nhất từ tôi. Bảo vệ em như khi tôi bảo vệ Nunnally, ở bên em mãi mãi cho đến vĩnh hằng.” – hắn đứng trước giáo đường, cầm tay cô nói những lời đó. Hai ngọn nến lung lay trước họ, chứng giám từng lời từng lời một.

Bầu trời dần hửng sáng, những tia sáng đầu tiên soi rọi lên họ, xuyên qua lớp kính bảy màu, soi rọi lên phần còn lại của tàn tích. Soi rọi lên cặp đôi đang đứng giữa giáo đường.

Phía trên bầu trời, rạch ra một đường đen kịt, bỗng mở trừng ra. Đó là một con mắt của geass đang nhìn xuống họ.

End chap 1
Ntyenka
Ntyenka
Admin

Tổng số bài gửi : 91
Join date : 25/01/2020
Age : 27
Đến từ : HCM

https://butchiblog.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết